Header Ads

TIN MỚI NHẤT

Bản năng yêu thương và bản năng phòng vệ

Vào một buổi sáng đẹp trời, có một ông lão đang đi dạo với dáng vẻ rất thong dong và thư thả. Đến một con suối ven đường, ông lão bất chợt dừng lại và uống vài ngụm nước mát lạnh. Ông ngồi bệt xuống một tảng đá ven bờ suối để nghỉ chân. Trong khi ngắm nhìn cảnh vật xung quanh, bất chợt ông lão phát hiện điều gì đó bất thường bên dưới dòng suối.

Cuối đầu xuống thấp một chút, bỗng có con gì đang ngọ ngoậy khiến ông lão tò mò, ông lão phát hiện ra một bọ cạp đang sắp chết đuối. Con bọ cạp vùng vẫy, cố làm mọi cách để thoát khỏi tình thế nguy hiểm này. Không đợi lâu hơn nữa, ông lão vội vàng đưa tay để cứu con bò cạp ra khỏi dòng nước mà quên mất mình có thể phải chịu đựng những cú chích đau đớn của nó.

Và điều đó đã đúng, theo bản năng con bò cạp cong chiếc đuôi với cái kim nhọn hoắc tấn công ông lão. Bị chích bất ngờ, ông lão rút ngay bàn tay lại theo phản xạ tự nhiên của cơ thể, làm con bọ cạp rơi tõm xuống nước. Sau một hồi trấn tỉnh và kiềm chế cảm giác đau đớn, ông lão lại quyết định đưa tay ra cứu lấy con bọ cạp đã trở nên yếu ớt và có nguy cơ chết đuối dưới dòng nước lạnh. Và một lần nữa, con bọ cạp lại chích ông ta.

Đúng lúc ấy, có một câu bé đi ngang qua con suối. Chứng kiến sự việc lạ lùng, cậu bé ngạc nhiên hỏi: “Này ông ơi, ông sẽ tự làm tổn thương chính mình nếu cứ cố gắng cứu lấy sinh vật nguy hiểm ấy. Ông không nhận ra rằng, mỗi khi cố gắng giúp con bọ cạp, nó sẽ chích ông hay sao?”

Lúc này, ông lão mới quay đầu nhìn về hướng cậu bé giải thích: “Bản chất của con bọ cạp là chích còn bản chất ông là giúp đỡ. Chính vì thế, dù có chuyện gì xảy ra thì bản chất của ông cũng không thay đổi cho đến khi cứu sống được con bọ cạp và đưa nó lên bờ an toàn.” Nói xong, ông lão suy nghĩ một lúc và quyết định dùng một chiếc lá gần đó để kéo con bọ cạp ra khỏi dòng nước nguy hiểm. Cuối cùng ông lão đã cứu sống được con bò cạp đúng như nguyện vọng của mình.

--------------

NGẪM

Chúng ta cũng có lúc là người đi đường

Rất nhiều lần, chúng ta nói về nhân nghĩa, nói về lẽ phải...chúng ta bơ đi cái gian cái ác, sẵn sàng loại bỏ các trường thien suhợp mà mình cho là phi nghĩa. Thậm chí có thể ra tay tiêu diệt cái ác, cái mà ta cho rằng sai trái....rồi ta ngỡ mình tốt, mình đang hành hiệp trượng nghĩa, đang làm việc thiện. Nhưng đâu ai ngờ chúng ta lại đang sân si trong lòng, đang khổ đau vì "thiện" sai hướng.


Chúng ta cũng có lúc là "con bọ cạp"

Có ai chưa từng phụ công người giúp mình? Có ai từng vì cái Tôi mà không suy nghĩ cho vẹn toàn thấu đáo làm tổn thương người đang cố gắng giúp đỡ mình. Nhân chi sơ tính bản thiện, nhưng lợi danh, sự vụ và cái tham làm cho con người đề phòng nhau, nghi ngờ nhau để rồi. Người tốt cũng bị "ra tay"/.

Chúng ta cũng có lúc "giống vị thiền sư"

Giúp đỡ người khác bằng một thái độ không mong họ phải biết ơn, đền ơn. Thậm trí phải hy sinh đi lợi ích bản thân dù có bị phản bội và tổn thương...

Vậy đấy, ở đời chẳng biết nào mà nói trước, có lúc là Thiền sư nhưng chẳng tránh được có lúc hoá "bọ cạp". Con người nếu giúp đỡ mọi người, nếu không chịu đựng được những cú chích của con bò cạp, cú chích của những lời thị phi, của lời hãm hại, của sự đày đọa, của những gian lao thử thách, thậm chí là việc sát hại, chúng ta sẽ không bao giờ thành công được. Vì thế, thiếu vắng lòng từ bi, lòng khoan dung, lòng kham nhẫn mà làm nhiều việc thiện tâm ta thì lòng sân hận, buồn phiền của chúng ta càng dễ lớn chừng đó.

Nếu trong bạn đang tồn tại Yêu Thương, Cho Đi, Nhẫn Nại, Nhân Từ.....hãy cứ Yêu Thương và Cho Đi đến đến cùng. Không nên thay đổi bản chất trong con người của bạn dù hoàn cảnh có như thế nào đi chăng nữa, nếu bạn thay đổi, bạn sẽ không còn là bạn!

LỜI HAY Ý ĐẸP


"Hãy yêu kẻ thù và cậu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em" - Kinh thánh (Mt 5,44)

"Giá trị của một người không nằm ở những thứ mà anh ta có, hay những điều anh ta làm, mà là bản chất của anh ta." Henri Frederic Amiel

"Khi biết tha thứ, bạn sẽ mỉm cười nhiều hơn, biết cảm nhận sâu sắv và dễ thông cảm với người khác" Khuyết danh

Cỏ Dại 

Không có nhận xét nào